Tôi sẽ không biết nói gì vào một ngày thế này, sau khi đọc xong những bài viết cuối cùng, nơi ông lão Phạm Chứng cuối cùng đã đầu hàng và … tự phá bỏ khu vườn của mình.
Chuyện tóm tắt lại thế này.
Một ngày nọ, người ta phát hiện ra trong khu vườn nhà nọ (sau này biết tên chủ nhà là Phạm Chứng). Trong khu vườn của NHÀ ÔNG TA, tức là ông ta bỏ tiền ra mua đất, rào vườn, xong tạc tượng, đóng cửa, nói chung ổng ko có tạc tượng ngoài đường quốc lộ.
Sau khi những bức hình về nhà ông xuất hiện trên mạng. Tôi đã thấy những người sau nói:
Dịch giả Phạm Long, người dịch tác phẩm Điêu khắc hiện đại ra tiếng Việt, cho rằng: “Một khi nghệ sĩ đã sống ở trong cộng đồng dân cư chứ không phải nơi rừng sâu núi thẳm thì vẫn phải có tinh thần công dân. Anh phải xác định tác phẩm của mình không gây ô nhiễm môi trường, vì nó có tương tác với cộng đồng. Nếu có phản ứng về văn hóa, hay tôn giáo thì cần dỡ bỏ. Nếu cộng đồng không chấp nhận nó thì hoặc anh phải xây rào kín không để ai nhìn thấy, hoặc phải dỡ bỏ hoàn toàn”. (**)
Nguyễn Văn Khanh Em, Phó trưởng phòng Văn hóa thông tin H.Hòa Thành, cho biết: “Sau khi làm việc, bước đầu ông Chứng đã đập bỏ bớt những bức tượng bạo lực, ghê rợn. Riêng những bức tượng nghệ thuật bình thường khác thì chúng tôi cho phép ông Chứng giữ lại, nhưng không được trưng bày bên ngoài khu vườn. Phòng cũng đang giao lại cho UBND xã giám sát để nhanh chóng dẹp bỏ tình trạng này. Ngày 27.9, chúng tôi tiếp tục mời ông Chứng đến để hối thúc ông hoàn tất sớm việc phá bỏ”. (***)
Ông Nguyễn Thanh Phong, công an viên phụ trách địa bàn ấp Long Hải cho biết, sau khi nhận đơn tố cáo của người dân, chính quyền đã vận động chủ nhà phá bỏ các bức tượng kinh dị. “Ông ấy hứa 2 tháng sẽ dẹp hết. Nếu ông ấy không thực hiện vận động thì buộc xã sẽ cho lực lượng xuống phá bỏ”, ông Phong cho biết. (*)
Thật lạ lùng, ở cái thế giới kì cục này: Chính quyền, nghệ sĩ, nhà điêu khắc, dịch giả và cả nhà báo cho mình cái quyền đi vô vườn nhà người ta, coi ngó gật gù, xong đi ra phán một câu xanh rờn ông tạc tượng vầy tụi tôi không thích, ghê rợn wá, nên đập bỏ đi.
– Ông Chứng không tạc tượng ngoài xa lộ, ông tạc trong nhà ông.
– Ông ta đóng cửa khu vườn (Vì ổng ở Sài Gòn), chứ đâu có mở toang cửa xong bố trí ma cỏ ùa ra hù người như Âm phủ ở khu du lịch Suối Tiên. Ai biểu thiên hạ trèo cổng vô dòm, xong nói tôi sợ wá, anh nên đập bỏ nhà anh.
– Ông Chứng không có quấy rối hàng nghìn người như mỗi khi nhà văn hóa Thanh Niên bật nhạc Rap cổ vũ thanh niên yêu Đảng còn Đảng thì có quyền tra tấn lỗ tai của hàng nghìn dân đang làm việc quanh đó. Ổng giữ im lặng.
– Ông Chứng cũng không có cầm mấy con dao trong mấy bức tượng của ổng phi zô mặt đứa nào trèo tường vô nhà ổng chụp ảnh. Nghĩa là mấy bức tượng đó về cơ bản là vô hại và PHỤC VỤ riêng mình ông lão có thú vui riêng với môn điêu khắc và tạc tượng.
Ấy vậy mà trong phút chốc, tất tần tật các trí thức cao cổ (hay đê hèn) đều nhảy vô và phán quyết về một người già có khu vườn của riêng mình – khu vườn có hàng rào – và thậm chí là chẳng xuất hiện để mà mời hàng xóm vô thăm vườn.
Những người ấy là ai? Là dịch giả của một quyển sách, là cán bộ văn hóa, là giảng viên mỹ thuật, là nhà điêu khắc, nhà báo…
Thậm chí, kinh tởm nhất có thể kể đến:
“Đấy chẳng qua là một người thích thì nặn chơi thôi. Chứ chẳng nói gì giá trị nghệ thuật ở đó cả”. (Một giảng viên điêu khắc của ĐH Mỹ thuật Hà Nội) (****)
Giảng viên điêu khắc là cái thể loại trí thức gì mà phát biểu trên báo tên cũng không dám cho PV đề vào? Giảng viên cái kiểu gì mà không đủ can đảm chịu trách nhiệm về lời mình nói trước người khác, khi mình xúc phạm, tổn hại hay kết tội người khác? Giảng viên đại học kiểu gì mà kết luận về tác phẩm của một người mà không hề có một LUẬN ĐIỂM gì để nói “giá trị nghệ thuật” với không nghệ thuật gì gì ở đây? Tại sao cái thể loại người vừa không tự tôn trọng mình, vừa không dám đứng tên mình để nói về ý kiến của mình, vừa kết luận thô lậu về người khác lại có thể là giảng viên đại học? Có cái gì khoa học hay nghệ thuật ở đó không?
Nhưng tất cả mấy câu chuyện đó có thể dừng lại ở điều gì, ở một điều mà tôi hiểu rằng Tự do ngôn luận là thứ mà tất cả các trí thức, những nhà hoạt động nghệ thuật, nhà văn, nhà họa sĩ, nhà điêu khắc, nhà báo… đều vỗ mặt chửi Đảng thô bỉ của chúng ta là họ chả biết gì về nghệ thuật với tự do. Nhưng họ thì sao? Thứ tự do tối thiểu của một người trí thức là TÔN TRỌNG người khác, dù họ có KHÁC mình, dù họ có nói điều gì đó, làm việc gì đó không giống mình (và chẳng xâm hại gì đến ai), họ cũng chẳng làm được.
Tự do ngôn luận của trí thức tót vời mà tôi thấy ở đây là thứ tự do THEO Ý HỌ MUỐN, theo cái nhóm họ muốn, nơi mọi người khác phải vỗ tay gọi họ là nhà điêu khắc, vỗ tay gọi họ là nhà luật sư, nhà nghệ sĩ. Còn đứa nào – vô tình hay cố ý – khác họ – và nếu đúng vào lúc họ đang muốn có chút phát ngôn để trở nên nổi tiếng – thì họ sẵn sàng chửi cho cái thằng ấy chết ngay tắp lự từ đầu đến chân!
Chúng tôi đã học 1000 lần về tự do ngôn luận. Tôi đã lớn lên và nghe những nghệ sĩ cao vời ấy xuất hiện ở khắp nơi trên blog để bình phẩm, than khóc về tự do mà họ không bao vờ có được. Họ thậm chí đã làm những đứa trẻ như tôi …khóc theo.
Nhưng vào một ngày như hôm nay, tôi hiểu rằng họ là những kẻ không xứng đáng với tự do, vì họ chưa bao giờ biết tôn trọng tự do của ai cả, kể cả một ông lão già yếu với một khu vườn của riêng ổng.
Trong lúc tui viết những điều này, Trung tâm y tế H.Hòa Thành phối hợp Trạm y tế xã Trường Tây chắc cũng đang đến khu vườn của ông Chứng để coi có muỗi và lăng quăng không. Có thể khi họ tìm ra một con lăng quăng, họ sẽ nói ông ấy đang gieo mầm dịch bệnh sốt xuất huyết cho nhân loại Tây Ninh. Có thể vậy. Biết đâu được!!!! (x)
Mời bạn xem clip Khu vườn kinh dị do Saigon Jam thực hiện
Khải Đơn
Chú thích:
(*) http://vnexpress.net/tin-tuc/xa-hoi/khu-vuon-ma-quai-rong-1-000-m2-2886087.html
(**), (****), (x) http://www.thanhnien.com.vn/pages/20131001/tranh-luan-ve-khu-vuon-kinh-di-o-tay-ninh.aspx
(***)http://www.thanhnien.com.vn/pages/20130926/khu-vuon-kinh-di-o-tay-ninh.aspx
” Nhưng vào một ngày như hôm nay, tôi hiểu rằng họ là những kẻ không xứng đáng với tự do, vì họ chưa bao giờ biết tôn trọng tự do của ai cả, kể cả một ông lão già yếu với một khu vườn của riêng ổng”.
Câu trên hay quá!
ThíchThích
Bài bình tuyệt cú mèo..
ThíchThích
“… vì họ chưa bao giờ biết tôn trọng tự do của ai cả”: nhận xét này còn phải xem lại đấy Khải Đơn à! Những con người đê tiện (shoe licking) bao giờ cũng đặt tự do của kẻ mạnh lên trên hết. Họ (những kẻ đê tiện ấy) thậm chí còn hèn hạ đến mức không dám lên tiếng để bảo vệ cho cái quyền tự do (dĩ nhiên là theo hiến pháp của nước họ qui định) của chính họ nữa, nói gì đến ai. Cái tự do mà họ áp đặt cho người khác là cái tự do của dã man, rừng rú, của bầy đàn, súc vật ( giống như George Orwell mô tả trong “Animal Farm”) nhưng được mị dân hóa bằng những uyển ngữ (euphemism) mà những con người trung thực phải trẹo lưỡi và đỏ mặt khi nói theo. Chuyện này làm tôi nhớ đến câu chuyện ngụ ngôn của La Fontaine, trong đó con mạnh bảo với con yếu rằng “Sao mày dám làm đục nước của tao?”. Kẻ yếu thậm chí “nước” cũng không có nữa trời ạ! Thương thay những kẻ sống nhờ trên “nước” của người khác,vì vậy nên phải làm nô lệ để “trả nợ”. Nợ này biết đến bao giờ trả hết đây?
ThíchThích
Nghệ thuật thì phải tự do mới sáng tạo ra những tác phẩm hay, tác phẩm mới, nghệ thuật mà cứ rập khuôn, theo quy chuẩn thì chắc chắn rằng tác phẩm nào cũng như tác phẩm nào
ThíchThích
Thử hỏi người ta vào mua nhà đối diện với nhà bác và tạc cái tượng mặt quỷ đầy máu me và nói tôi đam mê nghệ thuật kinh dị, thử hỏi bác sống được không? Bác viết bài này theo quan điểm của tôi bác chỉ là thằng tào lao mà thôi
ThíchThích
Người ta làm tượng trong nhà người ta, nhà bác đối diện không thích thì xây tường đóng cửa đi. Nhìn ngó qua sân nhà người ta làm gì rồi kêu kinh dị?
Chưa kể kinh dị hay nghệ thuật là tuỳ người nữa.
ThíchThích
Có một nguyên tắc khi nhắc đến quyền tự do là anh không làm ảnh hưởng đến tự do của người khác, khi bác ầy làm các tác phầm này mà không có rào che kín để người đi đường thấy thì đã xâm phạm đến quyền tự do của người khác. Giống như ở Mỹ-một quốc gia đề cao tự do cá nhân, nếu anh uống rựu trong nhà, đóng cửa đừng để ai thấy thì không sao, nhưng nếu anh xách chai bia ra ban công mà tu thì hàng xóm hoàn toàn có thể báo cảnh sát.
ThíchThích
thế ở VN có luật nào cấm tạc tượng kinh dị không?
ThíchThích
Mình ở Mỹ hồi nào giờ mà không biết vụ này, ngạc nhiên ngạc nhiên lol
ThíchThích
” Trong khu vườn của NHÀ ÔNG TA, tức là ông ta bỏ tiền ra mua đất, RÀO VƯỜN, xong tạc tượng, ĐÓNG CỬA, nói chung ổng ko có tạc tượng ngoài đường quốc lộ.”
=> Trường hợp mà bác có chỗ nào không thông nữa thì mời bác đọc lại cả bài ạ!
ThíchThích
Tui sợ thím qá cái này là người ta tạc trong vườn éo ai rãnh mà đi để trước cửa dọa thiên hạ đâu … thể loại ngu khoái tỏ ra nguy hiểm
ThíchThích
ko sống được thì dọn nhà xéo đi chỗ khác, cái loại khó ăn khó ở ,,, cũng ko cho nào chứa….
ThíchThích
Cái câu hỏi của bạn nầy mới đúng là tào lao đó!
ThíchThích
bác bị ngu học à? Mua nhà thì kệ mẹ thằng mua nhà, ảnh hưởng gì đến nó? Nó bị yếu bóng vía à? Hay yếu quá thì bảo ông ý cho thuôc an thần mà uống! Việc này ảnh hưởng gì đến ai, chỉ ảnh hưởng đến mỗi mình cá nhân ông ý mà thôi, có phải cộng đông đâu mà sủa nhặng xì ngậu lên như lũ chó vậy!
ThíchThích
bố cái loại.ko thik thì cút đi chỗ khác mà ở.xoi mói vao nhà ng ta làm gì?
ThíchThích
Trong nhà Bạn treo đầy tranh sex ? Bạn nhong nhong khg quần áo ?….. Có ai vô tình nhìn Bạn , Bạn xấu hổ hay Bạn cho rằng người ta vô giáo dục vì nhìn lén vào nhà Bạn để thấy Bạn khg mặc quần áo ? Dù đôi khi Bạn vẩn thích khỏa thân ?!. Khi chúng ta trần truồng , ai cũng giống như ai Bạn ạ. .!. Đừng lên án khoả thân Bạn nhé ?. Thế giới người ta trưng bày tượng khoả thân đầy đường !.
ThíchThích
ồi kỳ quặc vậy , nghệ thuật là tư duy tự do chứ có phải cái đem lên bàn cân đâu mà cái ông giảng viên điêu khắc kia phán như đúng rồi ấy
ThíchThích
Ôi thật là quá đáng, Khải ĐƠn ạ! Tôi ko biết anh là ai,anh ra làm sao nhưng tôi chỉ xin hỏi anh rằng anh đã 1 lần đặt chân đến nơi anh viết? Đã 1 lần nói chuyện với những người dân ở đó hay thậm chí là chủ nhân khu vườn hay những j anh ba hoa ở trên chỉ là chút kiến thức nhỏ mọn anh đọc trên mạng và bô lô ba la thể hiện tài văn chương của mình. Nếu anh cần thêm thông tin cụ thể tôi xin được cung cấp rằng khu vườn này là 1 bãi đất ko có rào ngăn,nằm giữa đường đi lại, người dân hằng ngày họ đi qua họ ko muốn nhìn nhưng nó cứ đập vào mắt. Ừ thì ông ấy tạc tượng trong đất của ông ấy nhưng xin lỗi chứ nếu ông ấy chịu rào lại cho ko ai biết,ko ai thấy thì cũng chả ai hơi đâu phàn nàn. ANh là người cầm bút, hãy làm đúng bổn phận của người cầm bút, đừng có vì chút danh tiếng bản thân mà bán rẻ ngòi bút vậy, đọc qua bài viết trên ít nhất tôi cũng hiểu anh chưa đủ tài để “lội nước ngược dòng” đâu.
ThíchThích
Qua bài viết của chị em thấy khá bức xúc với thực trạng, những chi tiết về khu vườn em không có nhận xét gì tuy chỉ thấy chị là nhà báo mà bài viết này nhạy cảm quá.
ThíchThích
Mong 1 lần được tới khu vườn này.
ThíchThích
Tự nhiên có chút buồn cười, giống như ngày trước Giordano Bruno bị thiêu sống vì nói rằng vũ trụ thì vô tận. Copernicus và Galileo bị ngược đãi vì chứng minh rằng trái đất quay chung quanh mặt trời. Số đông tối tăm và ngu dốt sợ rằng kiểu cách mê tín cổ lỗ của mình bị đe dọa, nên phải đàn áp, ngược đãi những người bất đồng quan điểm với sự chính thống. Phải chi ông các loại tượng mà nhà nhà người người đều tạc , phải tạc cái loại rập khuôn ai ai cũng thích, đám đông bác bỏ sáng tạo và phá cách bằg những từ “kinh dị”, “ma quái” , và phải theo ý họ ngầm công nhận rằng ở thế giới khoa học kĩ thuật đang tiến bộ và phát triển này ma quỷ là để trẻ con sợ hãi chứ không được giáo dục rằng chúng ko hề tồn tại .và phải bịt mắt bọn trẻ lại bằng cách hùa thành một cộng đồng từ dân đến các vị có cấp bậc to lớn xông vào một khu vườn ông lão 72t đập hết tất tần tật từ sáng tạo đến sở thích khác biệt của ngta.
ThíchThích
một số người có chuyên môn, giảng viên nhận xét về khu vườn, đấy là quyền tự do ngôn luận của người ta
ThíchThích
Neu ong ta tac tuong ho chi minh khap nha (HCM cung la ma do nha). Chac la chang ai dam pha may buc tuong do dau.
ThíchThích
Đất nhà người ta người ta muốn làm gì mà ko được??? why ,,,, dân ở đó ko thix ok thì đừng nhìn, cái kiểu nhìn soi mói rồi đào bới thiệt là quá nhảm… cứ khác người là nguy hiểm ư , mk đọc cm mà phát bực …. damn
ThíchThích
bài viết dở ẹc. Có lẽ tác giả không thực sự hiểu dân chủ là gì, hoặc là cố tình kích động người đọc.
ThíchThích
Khu vườn này không rào chắn, nằm tại ngã ba đường, giữa khu dân cư, nơi có nhiều người qua lại., về bản chất thì cũng chẳng khác gì “tạc tượng ngoài đường quốc lộ”. “Nhà bào” Khải Đơn chì ngồi ghế salon phòng máy lạnh, chưa đặt chân đến hiện trường thì đừng chém gió linh tinh.

ThíchThích
Chú mi đã từng qua bãi tha ma chưa! Nếu suy nghĩ và sợ như chú mi thì đề nghị nhà nước ta dẹp luôn nghĩa địa hỉ!
ThíchThích
Có xí tự do sáng tác mà chúng nó cũng muốn phá. Chúng nó nghĩ chúng nó là ai chứ! Nghệ thuật bác học ư, hay là một lũ bất học…
ThíchThích
Tất nhiên ông ấy có quyền tự do tạc tượng ở nhà ổng, nhưng ông ấy sống trong cộng đồng thì phải xem việc làm của ổng có ảnh hưởng đến cộng đồng không, nếu như không ai biết thì nó không ảnh hưởng đến cộng đồng nên ông ấy muốn làm chuyện kỳ quặc gì cũng được. nhưng khi đã có người biết (cho dù ổng không muốn cho ai biết), có người phản đối thì có nghĩa điều đó đã ảnh hưởng không tốt đến cộng đồng (gây tâm lý sợ hãi cho người khác) thì ổng phải ngừng lại. Chính quyền bảo vệ ý kiến, quyền lợi của số đông thì có gì sai?
ThíchThích
Tôi thấy bạn thật ấu trĩ. Thế nào là ghê sợ, gây ảnh hưởng đến cộng đồng khi những bức tượng ông ấy tạc chỉ thể hiện những thứ gọi là “hỉ, nộ, ái, ố” trong cuộc sống.
Nói như bạn chắc mấy bức tranh triệu đô như The Scream sẽ bị đốt luôn vì có hại cho cộng đồng à. Một tác phẩm có thể đón nhận nhiều khen, chê khác nhau. Không chỉ vì một luồng ý kiến mà xóa bỏ những gì gọi là công sức của người ta được. Đừng mang cái mác vì cộng đồng ra để biện minh cho sự thiện cận của mình.
ThíchThích
Số đông không hẳn là “chân lí”; trừ phi những ai cho rằng “La raison du plus fort est toujours la meilleure” (La Fontaine). Dĩ nhiên ta cũng phải cân nhắc giữa quyền lợi của số đông với quyền lợi của thiểu số. Ở VN ai cũng thấy rõ ràng có những nhóm “thiểu số” mà quyền lợi của họ không khác chi ông trời con.
ThíchThích
” “Đấy chẳng qua là một người thích thì nặn chơi thôi. Chứ chẳng nói gì giá trị nghệ thuật ở đó cả”. (Một giảng viên điêu khắc của ĐH Mỹ thuật Hà Nội) ”
Giảng viên nào đây vậy?
ThíchThích
So với Tranh, Tượng …., Trừu tượng và Trường phái ấn tượng của Picasso và các nghệ nhân cận đại ….. có khác gì lắm đâu ?? Nhìn tranh , nhìn tượng của họ cũng điên đầu .!!. Nghệ thuật siêu việt kia hãy để cỡ giảng viên ….. ” thưởng thức ” . Còn Ông ấy …. hiện thực : Thế giới sau khi Ta nằm xuống ….nhắm mắt lìa đời !. Và…. chẳng ai tránh khỏi !. Mình thấy Ông ấy nên xây tường rào quanh vườn , ai muốn vào xem phải xin phép và chọn khách là thành phần đồng cảm . Nên chăng ?.
ThíchThích
vài trăm năm sau tự nhiên khu vườn thành một nghệ thuật, người ta quật cả chục lớp đất lên thì nói rằng lúc này này đã có một ông lão như này đã tự tay làm nên cả trăm bức tượng, chỉ tiếc rằng nó… đã bị vỡ không ít thì nhiều
ThíchThích
Theo mình thì đúng luật đúng lý chắc chẳng phải tháo dỡ nhưng thử nghĩ nếu nó thật sự gây hoang mang cho người xung quanh thì nên hạn chế và dẹp bỏ hoặc ngăn không cho họ thấy. Sự tác động về thị giác cũng như âm thanh hay không khí vậy, nếu vũ trường, quán bả mở nhạc dồi dập suốt ngày, nhà máy thải khí bụi lên trời gây ô nhiêm, thì nên chăng nói rằng họ mở nhạc rên đất của họ, thải khí lên trời nên chẳng liên quan ai? không. Nếu những thứ đó ảnh hưởng đến dù là sức khỏe hay tinh thần theo chiều hướng xấu thì nên có hạn chế hoắc dẹp bỏ.
ThíchThích
Tôi khẳng định luật pháp chẳng có cái luật nào cấm việc này cả,
” – Ông Chứng không tạc tượng ngoài xa lộ, ông tạc trong nhà ông.
– Ông ta đóng cửa khu vườn (Vì ổng ở Sài Gòn), chứ đâu có mở toang cửa xong bố trí ma cỏ ùa ra hù người như Âm phủ ở khu du lịch Suối Tiên. Ai biểu thiên hạ trèo cổng vô dòm, xong nói tôi sợ wá, anh nên đập bỏ nhà anh.
– Ông Chứng không có quấy rối hàng nghìn người như mỗi khi nhà văn hóa Thanh Niên bật nhạc Rap cổ vũ thanh niên yêu Đảng còn Đảng thì có quyền tra tấn lỗ tai của hàng nghìn dân đang làm việc quanh đó. Ổng giữ im lặng.
– Ông Chứng cũng không có cầm mấy con dao trong mấy bức tượng của ổng phi zô mặt đứa nào trèo tường vô nhà ổng chụp ảnh. Nghĩa là mấy bức tượng đó về cơ bản là vô hại và PHỤC VỤ riêng mình ông lão có thú vui riêng với môn điêu khắc và tạc tượng.
Ấy vậy mà trong phút chốc, tất tần tật các trí thức cao cổ đều nhảy vô và phán quyết về một người già có khu vườn của riêng mình – khu vườn có hàng rào – và thậm chí là chẳng xuất hiện để mà mời hàng xóm vô thăm vườn.”
Bản thân tôi là 1 nhà design và không chỉ riêng tôi,sẽ có rất nhiều người tin rằng đây là 1 công trình mang tính nghệ thuật cao, người làm ra công trình này là 1 nghệ sĩ.
ThíchThích
“Le style, c’est l’homme” (Aragon) đó nghe Khải Đơn.
“Văn chương tự cổ đa vi lụy.
Thi tửu tòng kim thả cố hoài”. Mấy câu này mình đọc trong “Ức Trai thi tập” của Nguyễn Trãi lâu lắm rồi (Nguyễn Trãi nói vậy chứ cụ đâu có ngán, cụ chơi cho tới khi nó tru di tam tộc nhà cụ mà). Văn là vẻ đẹp, chương là vẻ sáng. Nhưng bạn (hay văn của bạn cũng thế thôi, vì “Văn là người” mà) hãy cố đừng là vẻ đẹp của cái ác (La Beauté du Mal – lời của thi sĩ C. Baudelaire trong tập thơ “Les Fleurs Du Mal” – Hoa Ác) nhé! Chúc bạn nhiều bản lĩnh để thách thức mọi chướng ngại.
ThíchThích