“Con có biết nơi chúng ta đang ngồi từng là biệt thự của một trong những đại gia giàu nổi tiếng ở Sài Gòn xưa, ông ta để lại một tham vọng mỹ cảm tuyệt đẹp về kiến trúc không?” – Ông già hút vào một ngụm khói, nhìn tôi ngẩn ngơ và chỉ vào... Continue Reading →
Tháng Tư
Tôi thường nghĩ mình bị nguyền rủa - bởi sinh ra vào một thời đại kỳ cục và phù phiếm. Tôi ngồi hàng chục giờ phỏng vấn một số trí thức - những người gọi bản thân là "chiến thắng" trong cuộc chiến tranh Nam Bắc, và đã bước vào Sài Gòn những ngày cuối... Continue Reading →
Ta trói buộc trái tim mình thế nào?
Trong bài trước, tôi đã mô tả sự kiểm duyệt khiến nghệ thuật bị tha hóa ra sao. Còn với nghệ sĩ thì sao? Nó gây ra điều gì? Một hình ảnh thú vị tôi từng xem là trong bộ phim “Đời nhẹ khôn kham” (làm từ truyện của Milan Kundera – bị Milan Kundera... Continue Reading →
Bóng ma của người câm
Tôi không muốn chen vào những đối thoại về sự kiểm duyệt trong thời gian gần đây, cho đến một bữa cắm trại, bạn tôi hát “Con đường xưa em đi”. Tiếng bạn hát gợi cho một suy nghĩ về sự kiểm duyệt. Kiểm duyệt là một não trạng kỳ lạ, hơi giống bệnh dịch.... Continue Reading →
Hoang mang mỗi ngày
Bạn có thể sẽ hoang mang thêm 20 năm nữa nếu mãi không chạm tay vào công việc mình muốn thử.
Tự do trên tấm vải
Khi tôi bước vào một phòng vẽ trùm kín vải bạt giữa Trung tâm Nghệ thuật của Bangkok, bạn đi cùng tôi nói: “Hướng dẫn bảo bạn hãy dùng cọ và vẽ về điều bạn cho là tự do đi!” Dưới chân chúng tôi là gần chục thau màu và cọ vẽ ngổn ngang. Trên... Continue Reading →
Chọn lựa
Tôi và bạn bè thường có những đối thoại như vầy với nhau. Bạn nói: Làm nghề này sếp lệnh cho đi phong bì là phải đi, không có lựa chọn, có ngày uống say không ngẩng đầu dậy đi làm nổi. Nhưng đó là công việc, phải làm với khách hàng. Có bạn kể:... Continue Reading →
Về hoa
Bông hồng này là một lời hứa đầy đủ nhất của huỷ diệt - khi đặt nó vào tay tôi - người cho hoa kể về một vài sự u buồn xảy đến. Nên cậu quyết định tặng tôi bông hoa lăn lóc đâu đó vừa tìm được - để đánh dấu rằng vào khoảnh... Continue Reading →
Về từ bỏ
Trong một khoảnh khắc, bạn nhận ra mình không cần người bạn đồng hành ấy nữa. Nhận biết ấy hoặc là đã chiếm hữu tâm can và khiến mình mù loà, đến mức có thể hất cả chuyến đi xuống vực sâu. Hoặc là, trong một trường địa khác, lại thiêu đốt bạn. Bạn có... Continue Reading →
Khi lạc lối
Mấy tuần trước, tôi nhận được thư một bạn gửi cho mình. Nội dung viết như vầy: "Đại khái vì em chưa có thể tìm được 1 Mission cho cuộc sống của em nên rất thấy khó xử chị àh. Mà em rất muốn được chị tư vấn cho em về việc " Ngoài học... Continue Reading →