Mùa hè thư viện đã vụn thành tro. Em còn nhớ mình đã gục đầu trên quyển sách của một ông già viết hiền lành và thành thật. Trong giấc mơ, em đi bộ trong mưa. Em nhìn thấy anh trên ghế đá ngoài trưa trắng nắng và mưa sa. Nước mắt em rơi trên... Continue Reading →
Nhầm lạc – 8
Em đừng sợ tháng năm này gãy đổ, chúng ta có gì đâu ngoài định mệnh đã thành mây khói. Em đừng hoài nghi những lần chia xa, dù bàn tay đã lạnh hơn nhiều ngày tháng trước. Sẽ đến lúc em không thấy mình trong gương, không thấy trái tim đỏ lửa, không thấy... Continue Reading →
Nhầm lạc – 7
Có những buổi sáng, những gì tôi cố gắng làm là đừng bi quan về cả một ngày dài sắp đến. Tôi cố nhấc cánh tay mình lên, nhìn nó thật vô dụng, thờ ơ. Nó sẽ làm gì khi phải cần đến thật nhiều kiên nhẫn trong khoảnh khắc này. Nó có bỏ cuộc,... Continue Reading →
Nhầm lạc – 6
Những người đi tìm mặt trời thực ra là kẻ phù phiếm Kẻ ấy ko đủ niềm tin để hiểu rằng mặt trời sẽ quay lại sau 12 tiếng nữa, nên cứ phải chật vật đi tìm để nói lời tạm biệt vô nghĩa. Niềm tin ko đầy đủ khoét sâu vào tim mình sự... Continue Reading →
Nhầm lạc – 5
Hiện thực này đủ dúi mũi ta vào lòng đất đen, nơi sinh ra giả tưởng của những giấc mơ chớp tắt loè loẹt. Mộ bia này xin dành tặng các ước mơ hồn nhiên. Ta gieo em xuống trong một ngày tươi đầy nắng. Trong cơn giận mình, ta đào tất cả lên cho... Continue Reading →
Nhầm lạc – 4
Tự dưng cơn mưa đến, hạt mưa đầu tiên của tháng 3 nóng nảy u sầu. Tự dưng tôi nhớ mình đã đưa tay lên thế này, để chạm được vào một dòng sông kỳ lạ như cuộc đời trước mặt. Phút ấy tôi không ngăn mình lại được, chỉ vì bị một chút choáng... Continue Reading →
Nhầm lạc – 3
Tôi đi theo con đường màu tro trước mặt. Mùi cỏ dại hôm đó bơm vào tim vài nhịp đập, tạo ra một cơn phấn khích mù loà. Tôi cứ đi mãi. Khi ngẩng đầu, tôi thấy mình đã đi lạc. Một chuyến du hành không đoán định được. Cuộc trò chuyện có lúc bị... Continue Reading →
Nhầm lạc – 2
Sự tạm bợ này khiến mình loay hoay Tôi thường tự cố gắng rõ ràng nhất với bản thân, bằng những đối thoại với chính mình, kiểu ngồi uống cafe xong tự hỏi, tự trả lời. Nhưng cũng có khi lầm lạc, như lúc mình đứng nhìn biển, xanh xao, khuyến thuộc quá, chắc mình... Continue Reading →
Nhầm lạc – 1
Vài năm tháng trước, em ngỡ sẽ rời bỏ những cơn lầm lạc và giận dữ. Em viết giận dữ vào giấy, đốt ở ngoài sân. Em gói nỗi buồn như một nắm muối say, rồi vương vãi chúng cho những linh hồn đi bộ qua. Em chỉ ko hiểu rằng, giận dữ là một... Continue Reading →