Sẽ rất uổng nếu bạn bỏ quên mất Pleiku khi nghĩ về cao nguyên trung phần. Đà Lạt lãng mạn, Buôn Mê Thuột đất đỏ. Kon Tum tĩnh lặng. Còn Pleiku “má đỏ môi hồng” như nhà thơ Vũ Hữu Định từng viết. Mùa dã quỳ trên Biển Hồ Nếu bạn chỉ từng đến Đà... Continue Reading →
Có ngày không thể ngủ được ở núi
Chưa bao giờ tôi thấy núi buồn như vậy. Y hệt lúc ta không ngủ được và nhìn thấy mưa đập vào khung cửa. Như một ngày lang thang mãi trong rẫy cafe màu đỏ, loay hoay không thấy một lối ra. Không thể bù đắp được mất mát. Không biết phải nói lời yên... Continue Reading →
Mùa này ở Pleiku
Mùa này ở Pleiku không có dã quỳ, chỉ còn vài bông lốm đốm xót lại từ giấc lạnh vừa dứt. Các con đường ngoại ô rợp màu tím của bìm bìm nở bung và đủ thứ hoa của mùa ấm nóng. Mùa này không có nhiều sương mù trong giấc ngủ lạnh, không có... Continue Reading →