Miếng gà rán sâu sắc

Em bối rối nhìn ra cửa sổ, nuốt vội miếng gà rán. Tôi đã đang tâm sắp xếp buổi hẹn hò này, để bây giờ bỗng nhiên em và tôi cùng bối rối.

Image

Tóc em bời bời tung nhẹ nhàng từng lọn vào cổ tôi, khi chiếc quạt sắt của quán ăn hục hặc quay về phía này. Một tay cầm miếng gà rán, tay kia em vén tóc, định là sẽ để hở tai, để tôi mê mẩn rúng mình mà ko kịp định thần gì lại.

Hẳn em đã thành công. Nên tôi còn ngồi đây, và nghĩ rằng mình thật… sao mà đang tâm như vậy!

Tivi phát một bản nhạc của Tiên Cookie.

Và môi hôn rất ướt,dư âm giấu trong mưa.(*)

Trời cuối năm tất nhiên chả có giọt mưa nào. Tôi mơ màng nhìn vào khoảng không trước mặt, ko, khoảng bàn ghế, có hàng chục cái bàn và ghế đã được cậu bồi bàn xếp ngay ngắn. Khi ướt trong mưa, môi của em thế nào nhỉ?

–         Em ko thích thứ nhạc này. Chúng không sâu sắc chút nào cả.

–         Anh thấy ko, một đứa con trai yêu, một đứa con gái yêu, chúng nó cứ như là kể hết toẹt ra vậy.

Ngoài đường, ba tấm biển hiệu của cửa hàng bán nệm đang nhấp nháy, một xanh lá, một hồng, một đỏ. Hàng trăm tấm nệm cho hàng trăm cặp tình nhân, cũng lấp lánh xanh lá và hồng như vậy.

–         Đám con gái bạn em rất mê mấy bài này. Em ko thích. Chúng ko sâu sắc chút nào cả.

Miếng gà rán của em nhỏ dần rồi biến mất trong đĩa. Còn một miếng nữa. Ở thành phố, bất cứ ai cũng có thể nghĩ đến gà rán khi nghĩ về một bữa ăn vội vàng và có vẻ sạch sẽ cho buổi tối. Có khi nào não của những đứa giống tôi làm từ gà rán ko nhỉ? Bàn màu trắng, ghế màu đỏ, mâm màu đỏ, đĩa màu trắng. Có thể não những đứa giống tôi nặn từ gà rán và có sọc màu trắng đỏ. Thế có sâu sắc chút nào ko nhỉ?

Anh đưa em theo với, cầm tay em và đưa lối,
Đến nơi đâu em có thể bên anh trọn đời,
Nơi thương yêu không phôi phai, được bên nhau mỗi sớm mai.
Quá xa xôi không, anh ơi (*)

Bản nhạc của Tiên Cookie vẫn thi nhau tuôn xả, phớt lờ cơn phẫn nộ không sâu sắc của em.

Cổ áo em khoét sâu, tròn khéo, để lộ ra chút quyến rũ phụ nữ. Mắt tôi rơi tõm vào đó. Cứ y như một bận tôi rơi xuống hồ bơi vì bị thằng em trai nghịch phá đẩy. Tõm… Và mắt mũi bạn sẽ nhòe nhoẹt nước, đau nhói.

Tôi tự lôi mình khỏi khuôn ngực quyến rũ của em, định thần lại, tiếp tục nghĩ xem đám trẻ con ăn sinh nhật đang hát hò ở dãy bàn trước mặt liệu có não làm từ gà rán và sọc đỏ trắng giống tôi không. Tôi sẽ có khoảng 40% não từ gà, còn chúng có thể là 90%. Tỉ lệ hơi khác biệt, nhưng sẽ có sọc đỏ trắng giống nhau.

Tôi ước gì em hiểu tôi đã muốn gặp em đến nhường nào. Tôi ước gì em nhìn thấy thằng tôi mỗi khi ngồi tựa vào tường, háo hức nhìn màn hình với dòng chữ em gửi đến, và ngửa đầu lên trời mơ mộng. Tôi ước gì có một thế giới vô hình, nơi cả em và tôi đều ko cần sự sâu sắc, ko cần gà rán, ko cần cả ông Trịnh muôn đời u buồn của em. Sự sâu sắc của em… nỗi mong ước của tôi…

Em nhấm nháp miếng gà rán trong sự duyên dáng của đôi môi tô son xinh xinh. Cái tivi tiếp tục một giai điệu khác:

Cần thì mình tự sát cùng nhau
Mặc bầu trời nhiều nắng, nhiều mưa
Cần thì mình chỉ sống vì nhau
Chẳng cần gì phải biết ta cần gì (**)

–         Nếu chẳng cần biết gì, tại sao phải tự sát? Không chút sâu sắc nào cả, chỉ toàn tỏ ra!

Em làm tôi giật mình. Sự phẫn nộ của em đầy đủ ý nghĩa, tôi chẳng cách gì cãi lại được. Có thể em đã hoàn toàn đúng. Bộ não gà rán của tôi ko xung đột dữ dội lắm với mấy ca từ này, nên tôi cũng ko rõ lắm sâu sắc thế nào mới là đúng.

Tôi ậm ừ gật đầu, mỉm cười. Tôi lại muốn nhìn vào vành tai em, đôi tai trắng mịn như phấn, nhỏ xíu, khêu gợi khủng khiếp.

–         Tại sao anh nhắn tin bao nhiêu lần? Anh nói bao nhiêu lời với em? Sao khi ta ở đây, anh lại im lặng thế kia? Tại sao như vậy?

Cùng câu nói lớn tiếng, tiếng chiếc nĩa và dao va xoảng một phát vào cái đĩa nhựa gà rán.

Tôi giật mình.

Em xô ghế, dằn dỗi lắc bím tóc cong vút, và bỏ xuống cầu thang.

Tôi thấy mình như bị đóng đinh, im re trong một sự còng giữ ko kháng cự được.

Tôi muốn đuổi theo em.

Về sau tóc trắng, tim anh vẫn hồng
Ai không cần anh nữa nhưng anh thì vẫn thế yêu em yêu em
(**)

Sự im lặng của gà rán đã nuốt chửng tôi rồi sao?

Khải Đơn

Advertisement

Comment

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Blog tại WordPress.com.

Up ↑

%d người thích bài này: