Em đừng sợ tháng năm này gãy đổ, chúng ta có gì đâu ngoài định mệnh đã thành mây khói.
Em đừng hoài nghi những lần chia xa, dù bàn tay đã lạnh hơn nhiều ngày tháng trước.
Sẽ đến lúc em không thấy mình trong gương, không thấy trái tim đỏ lửa, không thấy mắt huyền ướt vì bất cứ một hoài nghi tưởng là yêu thương nào nữa, cũng không còn cả bàn tay để nhìn thấy một bàn tay khác nắm chặt mình vào đời sống ngập hơn thở này.
Trong chuyện kể cũ, loài ma cà rồng không cần yêu để sống ngàn đời.
Em không cần sống ngàn đời để nói lời yêu, không cần thắp lửa trong tim hay ngàn câu ngỏ ý cho một cuộc tình.
Em biến mất, đúng như cấu trúc một lần ta từng nói: Em là sinh vật không tin vào tình yêu.
K.
Comment