Quả thông cháy

Ngọn lửa trên bàn tay vướng hương thơm rừng rụng xuống. Trong mắt anh hôm ấy, lửa chỉ là phản chiếu của luồng sáng mờ nhạt quét qua. Em vì say mê, nhầm lẫn ánh lửa thành ánh mắt anh.

Như thời gian gãy gọn bẻ qua, ánh sáng lịm dần ngoài bờ biển. (Người ngư dân có tìm được hướng về khi trời tối thẳm và lửa tàn lạnh ngắt?) Em rời cơn say đi về phía núi thẳm. Gió hét như ca khúc người đàn bà giận dỗi ghen tuông. Quả thông cháy mênh mông phía hàng cây tối thẫm. Quả thông thắp sáng tay em và mắt anh. Người ở rừng nói kẻ nhớ thương nhau không nên đi trên rẻo cao vào hàng cây tím ngắt. Ở đó họ sẽ mất nhau.

Người phiêu lưu không nghĩ nhiều viễn cảnh. Các kịch bản bày ra cho vui để trấn an bàn chân liều lĩnh. Có lần kẻ vượt đại dương đã mất dấu hơi thở trên lưng gù con cá voi khổng lồ. Hay loài hải sư vồng lên cong vút bắn mình theo sóng (và chạm mặt một xác thuyền tan thành trăm mảnh). Lục địa có bầy cánh cụt đứng ngơ ngác nhìn kẻ nai nịt thiết bị gọn gàng đi vào băng giá. Ở đây mọi kịch bản chỉ nhếch mép cười như định mệnh vẫn hành động thế.

Em nhớ về quả thông cháy, lửa trong mắt anh, sóng bấu lấy trời xanh trong chiều ngạt thở. Em vơ vội ngọn lửa vào ngực (có ấm áp như như buổi chuyện trò bằng hữu thắp lửa vào tim ta?)

Em không để rơi quả thông cháy.

Khải Đơn

Advertisement

Comment

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Blog tại WordPress.com.

Up ↑

%d người thích bài này: